Hồi 30 tuổi, tôi quyết chuyên viết tiểu thuyết.Suốt một trăm hải lý ở chung quanh không có một sinh vật nào hết.Vậy phải làm sao? Xin bạn hãy nghe câu chuyện của một cô tốc ký trong một công ty dầu lửa.Ông tuyên bố rằng nếu ta biết được có làm cách nào để biến đổi ánh sáng mặt trời, nước và than thành chất đường thì ta thay đổi được văn minh của nhân loại.Bạn cứ nghĩ tới ngày mai, cứ cẩn thận suy nghĩ, dự tính, sửa soạn đi, nhưng đừng lo lắng gì hết.Tôi nhịn cho tới bữa kia một đứa nhỏ hốt bãi phân gà trong sân trường và ném vào mặt tôi.Làm sao trừ được 50% lo lắng về công việc làm ăn của chúng ta?Lương ít mà khóng dám bỏ sở.Một bữa kia, tôi sắm sửa đi chơi, bỗng tôi chết ngất.Nhưng về sau bị một đàn sâu đục khoét nó đành chịu đổ lăn ra.
