Liên miên liên miên đục vào óc.Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa…Phải ăn để bác không hỏi: Sao thế? Và còn để lấy sức viết.Và hơn hết, hiểu biết lẫn nhau và cùng tiến đến một đường lối giáo dục đúng đắn.Quả tôi có đi chơi với cậu ta thật.Em sẽ thôi là một sinh linh.Hiện sinh tách xã hội thành những cá nhân đơn lẻ, rời rạc và luôn phải chống chọi toàn bộ phần còn lại.Tôi gọi 2 miếng bánh ngọt và 1 chai sữa đậu nành.Một số người trong số họ cũng biết.Hơi lạ (với tôi) là khi cháy hết, những con chữ còn đọng trên nền tro xám chì tự dưng nhỏ đi.