Rằng: Sự lười biếng ấy khiến trẻ con khổ.Sẽ đứng ngoài luồng đường to, chĩa ống kính vào những con người sống đời ấy và lưu lại những hình ảnh thú vị.Còn sau khoái cảm của hạnh phúc là nhẹ nhõm.Định ngoáy mũi phát để kết thúc truyện.Chẳng ý thức gì cả, chẳng nghe lời ai cả.Miêu tả thì có lẽ như bảo với bác nông dân lúa chín có màu gì, bảo với mèo nó hợp với thịt cá và bảo với chim không phải cánh cụt, kiwi (hoặc một số loại không biết bay khác) thì nên bay.Như một phương pháp nới ra gọng kiềm của mẹ mình.Muốn vào phòng giám đốc nói em làm việc thấy có hiệu quả thì mới nhận lương.Ông sợ làm ướt lạnh khuôn mặt nàng.Rồi cũng như chuyện ích kỷ, khi những điều đó trở thành xu thế chung thì người trong cuộc không thấy bứt rứt.