Trong các tác phẩm tiểu thuyết, người ta thường hay mô tả những tình huống tương tự như câu chuyện sau đây: Một cô gái trẻ vì công việc cấp bách đã đi nhờ xe của một người đàn ông không quen biết.Chính đàn ông đã muốn đặt sự vô hạn vào trong tình yêu, đó không phải là lỗi của phụ nữMột khi khóc đã rồi thì tâm trạng của họ sẽ nhẹ đi rất nhiều.Khi nghe phụ nữ xưng tội, các cha xứ đã được an ủi vì mình đã không lấy vợNgười phụ nữ đức hạnh không bao giờ tha thứ cho cả bản thân mình lẫn người đàn ông về điều đóBởi phụ nữ vốn dễ nảy sinh sự tin tưởng đối với mẫu đàn ông không bao giờ nói xấu người khác hơn.Khoảng cách giữa chữ “ có ” và “ không” của phụ nữ chẳng đủ chỗ cho một cây kim lọt quaTrong cá tác phẩm tiểu thuyết cổ điển của Trung Quốc, người ta thường mô tả khi người đàn ông muốn tỏ tình với một người phụ nữ, họ thường giả vờ đánh rơi thứ gì đó rồi cúi xuống giả tình cờ chạm vào bàn chân cô gái.Chẳng hạn khi đàn ông nói câu ” Cho phép tôi mạo muội “ trước khi bắt đầu câu chuyện, thì người phụ nữ sẽ thường giảm bớt cảnh giác, thậm chí còn chăm chú nghe những lời tiếp theo.Có lẽ bạn cũng đã từng có lần vô tình nhìn một cô gái ngồi bên cạnh trên xe buýt, khiến cô ấy cảm thấy không yên, phải đưa tay sửa lại vạt váy, và ánh mắt của cô ta như muốn nói rằng : "Thứ mất lịch sự!".
