Đến phút lâm chung, quả thực câu chuyện về cuộc đời bạn có thể như là một giấc mơ đang đến hồi kết thúc.Có người thì biết mình sai nhưng cứ phớt lờ đi như không có chuyện gì cả.Nhờ bạn mà thiên nhiên nhận ra được vẻ đẹp và sự thiêng liêng của chính nó.Đó cũng là tinh chất của chính bạn.Lúc đó bạn sẽ không còn là một thực thể nhỏ bé với một quá khứ nặng nề, kinh nghiệm và diễn dịch đời sống qua một tấm màn giới hạn của khái niệm, với một quá khứ đầy thương tích.Biết bề ngoài về một cái gì và sự hiểu sâu, thấu triệt là hai điều hoàn toàn khác nhau.Tôi chính là Phút Giây Hiện Tại.Bạn có thể gọi đó là niềm vui, vì đó chính thực là cảm giác sống động của niềm an bình.Sự lắng nghe sâu sắc là một cái gì còn sâu sắc hơn là những cảm nhận thuộc về nhĩ căn.Hãy mang thái độ chấp nhận vào trong những-gì-bạn-đang-không-chấp-nhận.
