Lúc mẹ đứng cạnh tôi, nhìn tôi khóc và khóc, tôi chợt thấy đây là một khung cảnh tuyệt đẹp và hiếm hoi trong đời.Bác gọi xuống ăn sáng mấy lần bạn cứ lờ đi.Bác sỹ dặn phải đi ngủ trước giờ này 2 tiếng.Nhưng không được, cái chăn có vẻ rộng quá.Tôi không ngại giam xe 15 ngày và nộp phạt 200.Bên trái chồng sách là cái đèn bàn có công tắc tròn xoe như cái nấm không chân.Vận động điên cuồng và đầy khao khát.Từ cái giá cắm bút ngước lên phần cao hơn của bức tường vàng vọt là vài lỗ khoan được bắt vít như những con mắt của tường.Mà chúng lại như cái miệng vực cứ rộng ra mãi.Dù bạn có viết bao nhiêu chăng nữa, có gặp thêm bao nhiêu người chăng nữa thì độc giả hay những người tiếp xúc cuối cùng cũng khó hình dung ra thực chất bạn là ai.