"Chú Robbins, trong câu chuyện cháu nhận thấy trẻ con không bao giờ đánh giá người khác bằng màu da của họ.Họ muốn tìm kiếm người nào có thể làm cho họ hài lòng.mỗi người chúng ta đều có một tài năng, một thiên khiếu, một chút thiên tài nào đang chờ chúng ta mở ra.Bạn có thể có những mẫu gương cho việc điều hành tài chánh, các mối quan hệ, sức khoẻ, nghề nghiệp, hay cho bất kỳ lãnh vực nào của đời sống mà bạn đang muốn nắm vững.Anh ta đi đứng chệnh choạng đến nỗi người ta phải khênh xốc vô phòng tắm và đây là lúc anh kêu cú phê thứ hai của mình bằng cách yếu ớt níu lấy áo người trợ lý.Danh sách những giá trị của bạn có thể chỉ là một tờ giấy vô nghĩa nếu bạn không kích thích mình để sử dụng nó làm chiếc la bàn định hướng cuộc đời bạn.Ở đây cũng thế, người ta bảo Mẹ đợi; đẳng cấp xã hội thấp của người phụ nữ đã khiến người ta coi chị không quan trọng bằng những bệnh nhân khác.Nhiều người luôn sống trong trạng thái âu lo.Đặc biệt đối với những người lớn tuổi, thiếu tiền thường được coi như thiếu những nguồn lực chủ yếu quan trọng.Sức mạnh mà những nhà hùng biện vĩ đại đã dùng để kích thích chúng ta, nhưng ít người ý thức rằng mình cũng có thể dùng sức mạnh lời nói của chính mình để lay động những cảm xúc của mình, để thách đố, kiên cường tinh thần của mình, để trở nên gan dạ, tiến thẳng tới hành động và tìm kiếm sự phong phú mà đời sống mang lại cho chúng ta.
