Vả lại, mười rưỡi là phải lên giường nằm rồi.Tôi có thể (nhưng không thích) viết một đoạn luận tội thế hệ trước mình.Một cái gì đó kinh điển.Rồi vừa nói bác vừa lấy thuốc.Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người.Lúc nội tại thực sự thôi thúc; ham muốn ganh đua, vượt lên tiếp tục đến thì lại là lúc chuẩn bị tã lót cho sự chào đời của cái mới.Dẫu bạn biết có những người ở trường hợp tương tự bạn, họ tiếp tục làm việc.Chứ không phải hắn leo lên giời.Không to tiếng, không hút thuốc, không nghiện ngập, không đàn bà, không ăn cắp vặt.Khi mà bị trói lại sự tự do điều chỉnh, sự trói này lại âm thầm đồng lõa với cơn suy nhược gô cổ cả thân xác đầy hiếu động.
