Mọi người lại thấy anh mỉm cười.Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng.Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn.Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình.Cậu cho tớ một ly nước mát là được rồi.Anh cầm lấy cây bút lông, rồi vừa huýt sáo vừa liệt kê ra những lợi ích có được nhờ ủy thác công việc hiệu quả.Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.