Trong cơn căm giận chính mình và suy ngẫm về cách Coca có thể làm gì một đồng xu, tôi mặc chiếc quần bò và chạy xuống cửa hàng bán đồ ăn mở suốt hai mươi tư giờ.Đó là khi bạn tốt nghiệp ư? Xin được việc làm đầu tiên ư? Gặp người bạn đời của mình ư? Từ bỏ hút thuốc ư? Nhận nuôi con vật yêu quý ư? Đoạt giải vô địch hạng năm điệu nhảy hula hoop ư? Thật là ngọt ngào khi bạn nhớ lại.Tôi đã chú ý đến một chiếc đệm nhỏ hình vuông trên chiếc ghế của anh ấy.Nó làm cho vợ tôi phát điên lên.Bạn biết gì về người mà bạn quen biết và bằng cách nào bạn phát hiện ra không chỉ liên quan đến sự thăng tiến và mối quan hệ nghề nghiệp.Cuối cùng, khi người đầy tớ kiên nhẫn của nhân dân thoát khỏi sự nói nhiều của tôi, tôi đánh cược là anh ta đang suy ngẫm để tự viết một cuốn sách… về sự say mê công việc hàng ngày của anh ấy.Cậu ấy đáp lại: Chắc chắn rồi, cô Leil, con người có thể đánh lừa cảm xúc khi họ nghĩ họ đang bị theo dõi.Tuy nhiên, tôi thực sự đồng ý là trong cặp vợ chồng thường có một người quả quyết hơn người kia khi đưa ra những quyết định quan trọng.Tại sao họ lại phải cống hiến nó cho người moi tin? Đấy là chưa nói đến vấn đề trách nhiệm.Tôi hy vọng, khi đọc cuốn sách này, những câu như Chúc một ngày tốt lành sẽ biến mất cùng với những câu khác như Hẹn gặp lại/Tạm biệt nhé.
