Vì ưu sầu tai hại như vậy, cho nên nếu tôi giúp bạn trừ được 10% nỗi ưu sầu của bạn thôi, bạn cũng đã thích rồi chứ?.Tôi biết nếu để họ nằm ở giường suốt ngày thì chẳng bao lâu họ sẽ khó chịu, không muốn nằm nữa.Nhưng cháu nằng nặc đòi cho kỳ được.Tôi biết sự đó hợp lý, nhưng chính tôi đã bao giờ có đủ can đảm và lương tri để xử sự như vậy chưa? Muốn rả lời câu hỏi này, xin bạn nghe câu chuyện đã xảy ra cho tôi cách đây nhiều năm.sao màu mờ, loé thế này? Ông không còn trông rõ hình thêu trên thảm nữa.Mỗi khi sắp phí đời sống của bạn vào những ưu phiền thì xin bạn hãy ngừng lại và tự hỏi ba câu dưới đây:Những nhà nghiên cứu ít khi bị bệnh thần kinh suy nhược.Như trường hợp ông Phil Johnson.Vì trời sắp rạng đông, chúng tôi cho tàu lặn xuống để tấn công.Lẽ cố nhiên, trong lúc nói chuyện, tôi hỏi ông làm cách nào cho khỏi buồn bực.
