Tung hứng nhau bằng mấy món từ đã cũ.Tôi chốt trong, không thưa.Những lần thế này, những cơn đau, năm sáu bảy năm hoặc hơn cũng dần thành quen chịu đựng, như tiếng chuông đồng hồ kia.Nhưng còn chỗ nào không đau nữa đâu.Và tôi phải đành lòng tiêu diệt.Hay không được thấy hết những giá trị họ luôn có.Và tôi ảo tưởng có thể cải tạo cuộc đời (có phải chỉ mình tôi ảo tưởng đâu).Úi chà! Chơi trò này tí đã chán.Môn Toán tôi không chắc mình đánh dấu bài vì sợ trượt hay vì tôi không muốn người ta không tìm thấy bài đánh dấu của tôi lại làm rùm beng lên, mẹ tôi lại chạy ngược chạy xuôi.Những lúc đó, nếu ở nhà mình, bạn thường nhỏm dậy kiếm cái gì đó đọc hoặc viết cho đến rã rời.