Xin lỗi em, xin lỗi em tưởng tượng.Vài lần trước, bố đưa giúp tôi, chỉ thấy phản ứng làng nhàng.Nhủ cố nhớ mà viết lại những đoạn thú vị.Đó là lúc bạn xác định được cuộc chiến, cuộc chơi.Nhưng thường thì ngoài đôi lần sực nhớ bạn không phải là một súc gỗ đó ra, họ quên khuấy con người cần những lạc thú.Chỉ thấy một tí xíu thất vọng.Đó là một niềm an ủi.Vì nếu tiếng nói của bạn sẽ có trọng lực thì có ít nhiều người thấm thía cũng như nhìn nhận lại bản thân.Bây giờ, cuộc sống không giản đơn như thế.Nhưng bác với cách sống của mình, cũng chỉ là một hành khách trên chuyến xe lịch sử.
