Đoạn điệp khúc lặp đi lặp lại những câu chữ chất chứa nỗi ám ảnh “Mama don’t go, Daddy come home” (tạm dịch là: Mẹ ơi, đừng bỏ con.Gates tới California để tham gia các cuộc biểu tình định kỳ nhưng mỗi cuộc biểu tình đó chẳng gây được ấn tượng mấy, ông nói với tờ Fortune rằng: “Macintosh thực sự độc đáo nhưng cá nhân tôi không thấy được sự độc đáo đó từ công ty máy tính mới của Jobs.Jobs chỉ liên lạc với tôiChúng tôi phải làm việc cật lực để bắt kịp.Có lẽ tôi nên đọc nó sau một năm nữa - nếu tôi vẫn còn sống.“Fred là người đã nói với tôi về việc tiền mặt đang cạn dần, nhân viên dần nghỉ việc và rất nhiều vị trí chủ chốt cũng đang nghĩ tới việc đó,” Woolard nói.“Những nghệ sỹ đích thực sẽ ký tên vào tác phẩm của mình.Giải thưởng này phần chỉ là một trò đùa nhưng cũng một phần phản ảnh sự thật; Jobs biết về nó và ông cũng thích nó.Vì vậy, đầu năm 1955, Joanne tới San Francisco."Nó là một thức quả trong các chế độ ăn chay của tôi," ông giải thích.