Anh đứng phắt dậy và nói:Trong khi, hai bà trẻ hơn thì cười mũi và xem tôi như một trò tiêu khiển.- Vì rất hài lòng với mẫu thiết kế trang trí của tôi trên những thanh gươm của đội cận vệ hoàng gia nên nhà vua đã thưởng cho tôi năm mươi đồng tiền vàng.Nhưng chưa bao giờ thần thánh cho tôi thỏa nguyện cả.Đó là Dabasir, người buôn lạc đà ở thành Babylon và cũng là chủ nợ của anh.Sau cuộc mua bán đó, ông Nomasir mời chúng tôi ở lại uống rượu.- Arkad à! – Ông ấy nói.Ngoài ra, họ còn bị ám ảnh bởi trộm cướp và càng thu mình hơn trong cái lốt nghèo khó.Tôi cũng nói với bà ấy rằng, tôi không phải là người sinh ra để làm nô lệ, mà là con trai của một người tự do, chuyên làm yên ngựa ở Babylon, đồng thời kể lể nguyên nhân tôi lưu lạc đến vùng Syri này.Để những nguyện vọng của mình được thực hiện, ít nhất bạn phải thành công về mặt tiền bạc.
