Nhật Bản có một truyền thuyết như sau: Thời kỳ Vĩnh Lộc, Bắc Điều Thị Khang có thế lực hùng hậu nhất xưng bá ở đất Quảng Đông.Hàng ngày từ sáng sớm, chàng đã đến trồng cây si trước cửa khách sạn của nàng.Ví dụ như lỡ văng tục, đối phương sa sầm nét mặt thì anh có thể tự chế giễu: "ôi, tôi thật là thô lỗ, chưa gột sạch những cái bẩn thỉu trong bụng, xin bỏ qua cho?",Nếu anh có lý mà lại nhường thì mọi người không những công nhận anh đúng mà lại còn ca tụng anh khoan dung đại lường, khiến cho anh đạt đến bước mọi người đều thán phục.Nếu cụ có ý kiên xin cứ góp cho tôi, không nên trách cậu Vuông.Một lần vào mùa đông, Tiền Chung Thư thăm nước Nhật để diễn giảng về “Thi khả dĩ oán”.Sau khi biết cảnh ngộ của ông.Sau khi chào hỏi mọi người, thủ tướng ngồi vào chiếc ghế mà người chủ trì phỏng vấn thường ngồi, mọi người vây quanh ông, tranh nhau nói chuyện với thủ tướng.Nguy kịch nhất là tối cuối cùng ở Thượng Hải, chàng đem hết can đảm ra ôm nàng hôn ngay tại phòng lễ tân của khách sạn, giữa đám đông quan khách.Anh không tìm thấy địa chỉ chứ không phải đường đông quá".
