Đôi khi trong cuộc sống, người cam đảm nhất không phải là người dám chết với sự tuyệt vọng mà là người dám sống với niềm hy vọng.Chị ấy thì "dị ứng" cái tính bê bối của tôi, trong khi tôi lại không thể chịu được sự ngăn nắp một cách máy móc của chị.viết văn đăng báo đi! - Hậu “Lém” chọt vô làm Huy tức điên.Một người gần lại thấy thật xa.“Ái” - Cú ngã làm chân Chip khá đau, không cách nào đứng dậy nỗi.- Nhìn anh này Vy… Anh hiểu, anh hiểu tất cả, anh hiểu cảm nhận, những nỗi khổ tâm và khó xử của em.- Chiều về tao đánh 79 Thần Tài, có đứa nào theo không? – Lê “Số Đề” vừa đứng lên bàn vừa hét toángGia đình tôi vốn có truyền thống làm nghề giáo, nhưng với tính tình khá nhút nhát, tôi nghĩ mình không thích hợp với nghề này cho lắm nên tôi đã chọn mỹ thuật vì cảm thấy mình cũng có năng khiếu và yêu thích lĩnh vực này.Gã thích cafe một mình, làm việc một mình, nói chuyện một mình.Đi được hơn một ngày đường Cục Ghét thấy nóng lòng bèn hỏi ông Gió: