Vào ngày thứ 2 sau khi sinh, con trai bà đã bị chết vì bị một y tá chèn gối quá chặt.Dù bị mắc bệnh Parkinson ( liệt rung) ngày nay anh vẫn là thần tượng của hàng triệu người tàn tật.Nhiều lần ông bị tống giam vì tham gia nhiều cuộc biểu tình khác nhau .Và mỗi ngày, những con người bệ rạc ấy bị sự nhút nhát ngăn cản thực hiện nỗ lực đầu tiên, và bản thân họ bị chôn vùi.Một ngày nào đó khi nhìn lạ,bạn sẽ cảm ơn Thượng đế về những quan hệ thất bại đó và bạn sẽ nhận ra rằng những thời kì hạnh phúc và những thời kì đau khổ đều đã trôi quaÔng được nuôi nắng tronng sự thiếu thốn những thứ mà nhứng đứa trẻ khác có, chỉ có khác chăng là tình yêu thương ấm áp của mẹ và dì dành cho ông.Với thế hệ học sinh, sinh viên thập niên 1970, ông là tiếng nói lương tâm.Họ đã quá thành công trong việc “nhận” và chính việc này đã làm cho họ tự cho mình là trung tâm nên không có hạnh phúc thực sự.Bà là nữ thủ tướng đầu tiên của các nước hồi giáo và là thủ tướng đầu tiên bị cách chức 2 lần.Nhưng nếu bạn buông lơi và lần trở lại quá khứ của mình, bạn sẽ thấy được sụ thật của điều tôi vừa nói.