Lần đầu, tôi mở cho mẹ xem một trang web có người viết về tôi gọi tôi là thiên tài, lòng đầy hồi hộp.Xuống nhà, ông nội vừa sang.Mất cái giấc mơ đấy.Xung quanh chỉ có đổ nát.Ông anh bảo chắc cháy được cả ngày.Anh đừng uống nhiều cà phê nữa, hại lắm.Để có được một dòng suy nghĩ dù chỉ rất đơn giản, rất dễ dàng của tôi.Bạn mới khai thác được một phần nhỏ của mình.Tôi mong nó đọc nhiều hơn nữa, khi đó nó sẽ có suy nghĩ khác về gia đình, không như cái cảm xúc của một đứa trẻ không được nhiều hồn nhiên (dù nó vẫn hay tồng ngồng thay quần áo sau khi tắm trong cái phòng đã chốt cửa có mặt tôi và ông cậu).Tôi hát cả hai kiểu, lặp đi lặp lại.
