Cô nói: “Tôi mất hai mươi năm cuộc đời mình để cố gắng làm vừa lòng cha tôi.Đó là một loài vật chậm chạp nhìn như một cục bông to với hai chân ngắn ngủn.Người chứng kiến có thể cho hành động của người thầy là dã man, hung bạo.Nhưng hầu hết chúng ta vẫn tiếp tục cách cư xử không hiệu quả này.Điều được rút ra là, chừng nào bạn còn có một thân thể, bạn không thể trốn tránh được lao động.Có lẽ bạn phải tìm một công việc thích hợp với giấc ngủ tự nhiên của bạn.Mặc dù tôi tiếp tục bị lạc, trạng thái tâm lí của tôi đã thay đổi từ chổ chỉ chực bùng nổ sang thư giãn và bình tĩnh.Tôi không còn phải dượt thử nói chuyện với họ như thế nào? Vì giờ đây tôi đã có một thái độ đúng đắn về trường hợp này, những lời được thốt ra từ miệng tôi chỉ có thể đúng.” Quyết tâm của Richard muốn vượt qua một tình huống bất khả cháy rực như một ngọn lửa bên trong anh.Thật không có lý khi Judy cho tôi mượn tiền và khi tôi lại sở hữu nữa căn nhà, hơn nữa, chị không biết tôi sẽ trả lại cho chị bằng cách nào, và tôi cũng không biết.