Về nghề ảo thuật, thiếu gì người biết nhiều hơn ông, nhưng ông có hai đức tính mà người khác không có:Người thợ hớt tóc, thoa xà bông thiệt kỹ rồi mới cạo râu.Lại không làm thương tổn lòng tự ái của người ta, cho người ta nhận thấy sự quan trọng của người ta và như vậy người ta sẽ vui lòng cộng tác với mình, không phản đối mình.Than ôi! Hạng trung nhân không hành động như vậy.Từ lúc đó, nó hy vọng, tự tin và tương lai của nó thay đổi hẳn.và biết đâu chẳng như đứa nhỏ, đòi cho được hai đĩa cháo? Xin các bạn nhớ kỹ rằng: Muốn dẫn dụ ai, phải trước hết khêu gợi cho người đó có lòng ham muốn nhiệt liệt đã.Và khi bàn tới điều kiện mở tiệm, ông Fletcher đã phát ra những tư tưởng này:con ngủ, má đỏ kề trên tay, tóc mây dính trên trán.Một câu phương ngôn Đức nói: "Không có nỗi vui nào hoàn toàn đầy đủ bằng cái vui hiểm ác được thấy kẻ trước kia mình thèm muốn địa vị, nay bị sa cơ lỡ bước".Mặc dầu vậy, ông ấy cũng như bạn và tôi, cảm động trước những lời khen tầm thường nhất.