Suốt từ nãy, băn khoăn làm cái thá gì.Cuối cùng, cái gì về với mình sẽ tự tìm về.Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về.Không phải vì lũ trẻ ăn xin ít đi.Rồi hình như cả tiếng chảo mỡ sôi dưới tầng hai.Dù lúc đó chả nghĩ gì.Tiếng nhạc xập xình bên ngoài hắt vào không làm mất được cái hay của chim hót.Và tôi ảo tưởng có thể cải tạo cuộc đời (có phải chỉ mình tôi ảo tưởng đâu).Tôi dự định viết một loạt truyện (rất) ngắn để ám ảnh những người chỉ cho mình dành thời gian đọc loại truyện này.Và khi bác xuống đề nghị tôi về giúp bác vì chị cả sắp lấy chồng, lại cũng để đưa tôi vào khuôn khổ, bố mẹ không phản đối gì.