Khi Sid tới nơi, chàng chỉ còn đúng hai tiếng trời sáng nữa để có thể moi tìm bỏ những hòn đá ẩn trong đám đất mới của chàng.- Dẫu sao thì ta cũng đã sống với những giấc mơ thật đẹp mấy ngày qua trong khu rừng này.Sau tất cả những gì chàng đã đạt được thì thật vô nghĩ khi không đi hết con đường đã chọn.Bà có thể nói chuyện với ta không?Số phận chỉ mỉm cười với những ai may mắn được nó chọn.Chưa bao giờ có ai thay đổi đất trong khu rừng này cả.Khi ngừng cười, gương mặt bà nhanh chóng trở nên nghiêm nghị.Tôi chỉ cần biết vì sao mà cây bốn lá lại không thể mọc được trong khu rừng này được.Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế.Bà cũng có thể ngủ bất cứ khi nào bà muốn.
