Cũng chẳng cần sách.Bạn lại cứ nằm xuống, thiêm thiếp triền miên giấc ngủ mà bạn gọi là cuộc sống của bạn đi.Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.Nó có thể phản bạn và làm bạn lạc lối đấy.Đáng lẽ tôi chỉ cho bạn thì xin bạn chỉ lại cho tôi.Bạn có thể có những nguyên tắc giúp mình tin rằng cướp bóc là làm việc phải.Tôi biết rằng theo lệ bạn có một giờ (mà sự thực thì thường là giờ rưỡi) vào giữa trưa để ăn cơm.Rồi tôi sẽ xin giảng tại sao.Tôi chỉ nhắc lại cho bạn đấy thôi.Và tôi đố bạn kể cho tôi nghe còn tám giờ nữa bạn bạn làm được những việc gì.