Anh hoàng George V cho đóng khuôn câu này rồi treo trên tường trong thư viện của ngài cung điện Buckingham: "Xin ai hãy khuyên tôi đừng đòi ông trăng trên trời hoặc bất bình về một tình thế không sao cứu vãn được nữa".Chàng kể: "Giữa trận đấu, tôi đột nhiên cảm thấy hết thời gian.Trong thâm tâm ông thất vọng, nhưng vẫn tự nhủ rằng "phải cố làm sao tránh không oán hận một ai".Đoạn để cho đầu tự nhiên gập xuống, quay đi quay lại ít lần, như một quả bóng.Và, dù sao, không có sức mạnh nào, oai quyền nào đem lại được dĩ vãng trở về với bạn.Ông trông già sọp, tuy đã uống đủ mọi thứ thuốc bổ.Không hợp với sở thích của ta thì ta nổi khùng lên".Tôi viết thư cho những người lính khác để an ủi họ và thân nhân của họ.Chúng ta không hiểu được những bí mật của cơ thể ta, của điện, của xe hơi, song chẳng phải vì vậy mà chúng ta không dùng và hưởng những vật ấy.Kết quả lạ lùng về năng lực cũng như về sức khoẻ và hạnh phúc gia đình của tôi.