Anh tôi có một cháu trai, 12 tuổi.Người ta vẫn chú ý một phần nào về cách trang sức của bạn trai để đánh giá họ, nhưng người ta chú trọng hơn về con người nội tâm và xử thế của họ.Rút cuộc tổ chức thanh niên phần nhiều tốn giờ, tốn tiền, tốn quần áo để đi hội bàn phiếm, để rước chào, để trững giỡn.Tinh thần phải được trui cho già mới chịu đựng nỗi các thử thách cay nghiệt của trường đời.Duy khác một chút là đôi khi bạn trai dùng nó quá lố làm cho người ta thấy nó lố bịch hơn là họ thích sự độc lập tinh thần.Họ thấy giữa chợ đời, không thấy ai quan tâm tới nội tâm của họ.Một tình yêu như vậy sẽ tạo cho bạn một ngày mai đầy mắc cỡ, hối tiếc sau khi đã làm bạn mất giờ, mất của, có khi mất tiếng tốt nữa.Đối với học hành, họ cũng dành cho một sức chú ý nào đó vì bị cha mẹ buộc học tập vì khi học tập có những cái vui lôi cuốn nào đó do thầy giáo, bạn lớp hay khung cảnh nhà trường.Oùc ích kỷ của họ, tôi thấy nặng trong óc độc đoán.Không phải họ tìm tịch mạc để xây dựng những học thuyết gì.
