Ta coi hát, đương tươi cười thì giữa hai màn, bóng ma đó đưa ngón tay trỏ chỉ còn xương với da, ra hiệu cho ta và ta mất vui ngay.Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn.Một chương trình làm việc hàng ngày không phải là một tôn giáo.Nhiều người hỏi mướn thì chủ phố phải tăng tiền.Nghĩ kỹ, ta sẽ thấy việc tạo hoá tiếp tế thời-gian cho ta quả là một phép mầu hiện ra hằng ngày.Tiểu thuyết càng hay càng dễ đọc.trong chương trước, tôi đã kể tên Marc Aurele và Epictete.Chúng ta không suy nghĩ.Tới nơi ông thường phải đợi xe.Nên nhớ bản tính con người, nhất là bản tính của bạn.
