Thomas Watson đã tham gia vào công cuộc khổng lồ đó, không chậm trễ và tiên phong.Với hai con gái là Helen và Jane, Watson cũng muốn có bên cạnh để nói mọi chuyện trên đời.Mùa xuân năm 1993, phần lớn những việc tôi làm là hướng cho hãng tập trung lại vào thị trường với suy nghĩ rằng đó là cách duy nhất đểTrở về từ chiến tranh, Tom một lần nữa đã nhận ra nhanh chóng rằng, tương lai của IBM lệ thuộc vào máy tính điện tử, chứ không phải là những máy lập bảng có từ thế kỷ XIX.Đầu năm 1956, Watson đón những nhân viên thân cận nhất của mình đến thăm nhà.Các nhà máy đóng cửa như một phản ứng thường thấy.Watson bước lên bục phát biểu, và rõ ràng là ông có phần nổi cáu.Chuyện phá phách này, chính Tom tâm sự với con gái vào cuối cuộc đời.Thuở đó, thành phố là một khái niệm xa lạ với cậu bé, vì thành phố gần nhất với nông trang là Painted Post cũng cách xa New York250 dặm(*).Nhất là khi kẻ trong cuộc như Watson và Gerstner vốn quý trọng tinh thần khiêm tốn thì con đường mở vào tương lai chưa