Phần lớn chúng ta cân nhắc quá nhiều về cái giá phải trả cho việc thay đổi, mà ít cân nhắc những cái giá phải trả nếu không thay đổi.Nhiều người đã đạt tới cực điểm của đau khổ buộc họ phải có thay đổi và họ thậm chí cũng đã cắt đứt được thói quen tiêu cực cũ.Thế nhưng nhiều người không biết rõ điều gì là quan trọng nhất trong đời mình và vì thế làm quyết định trở thành một sự dằn vặt nội tâm.Kể từ năm 18 tuổi, hằng năm cứ đến Lễ tạ Ơn là tôi chuẩn bị những giỏ thức ăn đem đi tặng những gia đình túng thiếu.Vấn đề là ở chỗ chúng ta đều không ý thức sử dụng những năng lượng này.Lúc đó thay vì hỏi, "Làm sao quân Đức quốc xã có thể ghê tỏm, mất nhân tính đến thế? Làm sao Thượng Đế có thể làm ra một điều tàn ác đến thế? Tại sao Thượng Đế đã để chuyện này xảy đến với tôi? Stanislavsky Lech đã hỏi một câu hỏi hoàn toàn khác.Khi những cuộc thương lượng ngoại giao ở cấp cao thất bại, Perot đã quyết định chỉ có một con đường duy nhất để giải thoát người của mình: đích thân ông phải ra tay.Tôi thường giải thích niềm phấn khởi và động cơ tôi có được là nhờ các mục tiêu của mình.Dầu sao tôi tự cho mình là "thông minh" và người thông minh thì không coi điều gì là tích cực khi nó không thực sự tích cực! Và quanh tôi cũng có rất nhiều người ủng hộ quan điểm đó của tôi (và họ cũng thất vọng trong đời họ giống như tôi).Bước cuối cùng là hiển nhiên: Phấn khởi lên và hành động! Hãy phấn khởi vì bạn có thể xữ lý dễ dàng cảm xúc này và có ngay một hành động để chứng tỏ bạn đã xử lý được nó.